Thứ Ba, 26 tháng 7, 2016

Cuộc đời tôi là những lần đi xin việc

25 tuổi tôi không có gì trong tay: tiền không, việc không, tình không, bạn cũng không. Nhiều lúc nhìn Các bạn đi lấy chồng, con cái hết cả rồi nhìn lại mình chẳng hiểu số mình nó ra làm sao nữa.

Tôi năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đại học. Lúc còn đi học tôi ước mong sẽ được sống ở giang sơn Nhật Bản hoặc đi làm kiếm tiền để du lịch sang Nhật, tôi đã ấp ôm nhiều ước mơ, hoài bão và nhanh chóng học xong ra trường đi làm. Thực tiễn lại hoàn toàn trái lại, trong thời buổi khó khăn này kiếm việc thật khó. Mới ra trường hăm hở vác hồ sơ đi ứng tuyển khắp nơi, nộp hàng trăm bộ hồ sơ mà kết quả chẳng ra làm sao, ngành tôi học khá khó xin việc: giám định giá. Nếu không có kinh nghiệm hay quen biết thì có nhẽ không bao giờ làm đúng chuyên ngành. Các bạn cùng lớp tôi hồ hết làm trái ngành, chỉ có 1/3 đúng ngành vì có người quen.

Lần trước tiên tôi nộp giấy tờ vào một nhà băng, được gọi đi phỏng vấn tôi rất tự tín, cuộc phỏng vấn làm tôi tin tưởng mình sẽ được nhưng kết quả mới thất vọng làm sao. Bạn lớp trưởng có mối quan hệ từ trước với trưởng phòng nên được nhận còn tôi và một số bạn khác bị loại. Đi đến công ty nào họ cũng yêu cầu kinh nghiệm, một sinh viên mới ra trường lấy đâu ra kinh nghiệm. Hồi sinh viên tôi cũng đi làm thêm nhưng chỉ là những kinh nghiệm của công việc bán hàng, PG, thu ngân... Mà thôi. Sau một thời gian chạy vạy khắp nơi tôi cũng xin được một công việc trái ngành: viên chức thị trường cho một loại nước mới ra.

Công việc vất vả mà lương thấp, không tương trợ gì thêm, đi ngoài đường suốt ngày, có nhiều hôm còn đi các thức giấc, về trong ngày rồi làm đến 9, 10 giờ tối. Sống ở Hà Nộ với mức lương đó không đủ, ba má thương tôi nặng nhọc không cho làm về nhà bố mẹ nuôi. Tôi không muốn ở nhà, muốn đi làm, tự lâp, thử sức mình nên ba má lại phải phụ thêm. Sau đó vì áp doanh số mà mặt hàng cũng khó bán nên tôi xin nghỉ. Lại tiếp tục đi tìm công việc khác, nộp hồ sơ mấy chục bộ mới có tổ chức gọi phỏng vấn.

Tôi lại đi làm không lương cho công ty bất động sản. Thời buổi này bán làm sao được bất động sản. Ngày nào tôi cũng lên mạng tìm việc, nộp giấy tờ qua mail, rồi giấy tờ giấy. Rút cuộc cũng có đơn vị đúng chuyên ngành gọi tôi phỏng vấn. Mừng quá, qua cuộc phỏng vấn tôi tin chắc rằng mình sẽ được nhận. Làm rồi mới thấy nó không như những gì mình nghĩ, đơn vị có vài ba người, giám đốc trả lương có 2 triệu đồng/ tháng, đi làm xa hơn 10 km, môi trường quá tẻ nhạt.

Tôi làm cùng phòng với một chị là người thương của giám đốc. Suốt ngày phải nhắm mắt nhắm mũi làm ngơ những hành động chướng tai gai mắt khó hiểu ấy. Mặt khác công tác chỉ dùng rất ít đến tri thức tôi học mà cốt yếu là chân sai vặt, nói dối giúp họ, nhiều hôm làm qua trưa nhịn cả cơm. Đến cơ quan làm những gì mới không thúc đẩy đến chuyên ngành của tôi, họ cũng chẳng bảo ban hay hướng dẫn gì, để tôi tự mày mò không hiểu thì hỏi nhưng cũng chỉ được trả lời qua loa cho xong.

Quá chán nản và thất vọng về môi trường làm việc, tôi quyết định nghỉ sau mấy tháng đi làm, ở nhà ôn thi công chức. Khi đi thi tôi nghĩ mình sẽ đỗ, hy vọng nhiều lắm vì tôi làm bài khá chắc. Ba má có nhờ một số họ hàng xin việc vào quốc gia nhưng tôi nghĩ mình đỗ công chức nên không đi làm. Ai ngờ cứ chờ đợi, ngóng sau hơn nửa năm mới có kết quả. Tôi trượt! Vừa tiếc thời cơ đã qua, vừa trách mình đã không nghe lời bác mẹ bảo có làm được bài cũng không đỗ đâu con ạ.

Tôi là người không may mắn, ngay cả xin đi làm những công việc tạm thời bợ để sống qua ngày ở Hà Nội cũng không xin được. Tôi đi xin rất nhiều nơi, những công tác trước đây sinh viên tôi đã làm thêm cũng quá khó khăn, nơi thì bảo quá tuổi, nơi thì quá đông người nộp, nơi hứa khi nào đi làm sẽ gọi mà cũng chẳng thấy đâu. Tôi cứ vật vờ hết về quê lại lên thành thị, ngay cả ở quê tôi, Hải Phòng, tìm một công việc thích hợp cũng là điều chẳng thể trong lúc này. Nhiều người hỏi đã đi làm ở đâu chưa, chồng con gì chưa tôi cứ ậm ừ cho xong.

Giờ đây tôi đã bỏ phí rất nhiều thời cơ, thời gian; thấy quá lãng phí tổn mà không làm gì được. Càng ngày càng khó xin việc. Tôi đã ở nhà được gần 1 năm rồi. Chán cũng đủ rồi, buồn cũng đủ rồi. Giờ tôi chỉ biết kệ cà chờ đợi xem có đơn vị nào tuyển người thì xin đi làm nhưng cũng khó lắm. 25 tuổi tôi không có gì trong tay: tiền không, việc không, tình không, bạn cũng không. Nhiều lúc nhìn Cả nhà đi lấy chồng, con cái hết cả rồi nhìn lại mình chẳng hiểu số mình nó ra làm sao nữa! Đến giờ vẫn chưa mảnh tình nào. Ngày trước tôi thấy thế là thường nhật, là vui vẻ; còn giờ đây tôi thấy là không thường nhật, sao lại thế được? lẽ nào cứ sống thế này mãi sao! Bao giờ tôi mới có điểm dừng chân cho mình?

Đào
Hậu đài nghề làm sếp nhận lương nghìn đô ở Việt Nam

Khám phá cuộc sống đầy áp lực song không ít nỗi buồn của các CEO mới thấy hết những hy sinh, đánh đổi của dòng viên chức cao cấp có mức lương ít nhất 8 con số.

Tại các nền kinh tế phát triển, CEO được coi là một nghề chuyên nghiệp nhưng ở thị trường Việt Nam, nơi tập trung cốt tử là các cơ quan vừa và nhỏ, phần lớn vị trí quan trọng này lại do chủ công ty kiêm nhiệm. Tuy nhiên, dù là một CEO chuyên nghiệp hay một CEO kiêm nhiệm thì sứ mạng là người quyết định thành, bại của đơn vị, đồng thời đại diện cho cơ quan giải quyết các vấn đề về tài chính và luật pháp, các CEO bắt buộc phải đầu tư rất nhiều thời gian và nỗ lực để làm tròn vai trò của mình. Theo thống kê từ các CEO trong danh sách 500 tổ chức của Standard & Poor (S&P), trên toàn cầu, thời gian bình quân của một viên chức thường nhật thăng tiến thành CEO (TGĐ điều hành) là 16 năm. Nhưng thực tiễn, theo chia sẻ của nhiều CEO Việt, thời kì tôi luyện nên một CEO giỏi không có giới hạn và con số trên dưới chục năm học hỏi và rèn giũa chỉ là để một nhân sự thông thường hiểu và thực hiện những công tác để trở thành một CEO mà thôi.



Tại Việt Nam, CEO được cho là ngành đem về thu nhập khủng, bên cạnh một số nghề hot như phi công, tiếp viên hàng không. Ngoại giả, nghề làm sếp không vinh quang quẻ như nhiều người vẫn nghĩ. Theo chia sẻ của một nữ CEO 3 đơn vị chuyên về tập huấn nhân viên tại TP.HCM, thời gian học hỏi sẽ co lại khi nỗ lực nhiều lên. “Tôi mất 6 năm để từ một chủ cơ quan trở nên CEO cho 3 công ty của mình. Không được tập huấn để làm một CEO nên thời gian đầu là giai đoạn mung lung, găng tay, vừa làm vừa mò, những quyết định đưa ra mang tính cảm hứng, thiếu bài bản. Do áp lực, tôi từng phải bước chậm lại 1 năm, thuê người khác về làm CEO còn mình chuyên tu học và trải nghiệm. Cho tới hiện giờ, thay vì 6 năm, tôi hoàn toàn có thể rút ngắn thành 1 - 1,5 năm nhưng bù lại, sẽ phải gắng công nỗ lực gấp nhiều lần”, nữ CEO này san sẻ. Ngoại giả, chị cũng thừa nhận, 6 năm qua chỉ đủ để chị đảm trách vị trí CEO kiêm nhiệm ở trình độ… tàm trợ thì và cần thời gian nhiều hơn nữa để hoàn thiện.

Và ngay cả với những CEO được đào tạo chuyên nghiệp, trải nghiệm qua nhiều môi trường kinh doanh ở nước ngoài, khi về nước vẫn không khỏi sốc với vị trí tương đương. Một CEO ở Nhật nhiều năm được chủ đơn vị kinh doanh mảng công nghệ và thương nghiệp điện tử tại Việt Nam mời về đã buộc phải ra đi chỉ sau chưa đầy 2 năm cống hiến. Nguyên cớ không đến từ khả năng chuyên môn mà được anh cho biết là do “chưa học đủ để trở thành một CEO Việt”. Vị này tâm tư, “mang tai mang tiếng” là CEO nhưng không được toàn quyền thực hiện chức năng của mình mà thường phải chịu sự chi phối từ nhiều quan điểm chủ quan của một vài thành viên VIP trong HĐQT. Và điều quan yếu nhất anh nhận ra rằng ngoài mảng đối nội thì đối ngoại trong môi trường kinh doanh tại Việt Nam cũng rất khác, không thể dựa trên những nguyên tắc và kinh nghiệm trong môi trường kinh doanh trước đó. “Tôi từ chức 1 năm để đảm nhận một vị trí dễ thở hơn. Toàn bộ lương tháng của tôi hiện chỉ vừa đủ, có khi thiếu cho những ‘khóa học’ kỹ năng mềm như giao lưu với các lãnh đạo cấp cao chuẩn y nhiều hội nhóm của các VIP như hội tập lái trực thăng, hội tennis, hội đua thuyền… Và học chi phí cho những ‘khóa học’ khủng này cũng tương đương với thứ hạng của các VIP đứng đầu những tập đoàn, doanh nghiệp lớn”, vị này san sớt. Giàu tài chính nhưng nghèo thời kì, sức khỏe và hạnh phúc Theo san sẻ của một chuyên gia săn đầu người nhiều năm kinh nghiệm ở Việt Nam, mức lương tháng hồ hết các công ty trả cho các CEO không bao giờ dưới 8 con số. Và thực tế, rất nhiều CEO mà chị biết có mức lương 9 con số. Bên cạnh lương, nhiều CEO giỏi còn được hưởng muôn nghìn quyền lợi đồng hành cùng giao kèo đầu quân cho công ty như quyền sở hữu nhà đất, cổ phần trong doanh nghiệp, những chế độ đãi ngộ đặc biệt cho bản thân và gia đình… Nhưng vấn đề lớn nhất các CEO gặp phải lại chính là khoảng thời gian hiếm hoi trong ngày, thậm chí trong tháng để tận hưởng những lợi lộc ấy. “Ngày sinh viên, tôi từng ước khi có nhiều tiền sẽ đầu tư cho những sở thích cá nhân như đi du lịch, mua xe đẹp, chơi đồ hiệu. Vậy nhưng tới khi kiếm đủ để thỏa mãn tất cả thú vui ấy cũng là lúc tôi nhận ra mình không có thời gian cho chúng. Tiền vẫn vào trương mục nhưng công tác luôn nảy sinh, luôn cần mình giải quyết, thời kì cho cá nhân quá nghèo. Tôi từng chia tay 2 mối tình cũng vì không có thời kì để yêu”, CEO 30 tuổi của một đơn vị thương nghiệp điện tử ở thủ đô san sẻ.

Áp lực công việc lớn với thời gian làm việc thất thường, không phân biệt ngày/đêm, ngày nghỉ/ngày thường nên để có sức khỏe và duy trì thăng bằng cuộc sống, nhiều CEO buộc phải lên lịch tập thể dục và thư giãn cho bản thân như những nguyên tắc vàng để tồn tại. Tuy nhiên, các nguyên tắc này không phải ai cũng có thể ứng dụng thành công. “Tôi thức dậy lúc 4h30 sáng mỗi ngày để tập thể dục nhưng hành động trước hết lại là check mail rà soát các vấn đề nóng phát sinh, tự nhủ ‘rèn luyện sức khỏe có thể kết hợp trong các trận tennis nhẹ nhàng với đối tác’. 5 phút dành cho vệ sinh cá nhân. 5 phút cho ăn sáng. Sau đó là tất cả thời kì cho muôn ngàn đầu việc trong ngày. Làm việc tới 20h, nhiều tối phải gặp gỡ đối tác và thường xuyên về nhà sau 21h, các con tôi đã ngủ, vợ từ lâu cũng không còn lạu bạu chuyện giờ giấc nữa. Những lúc ấy, tôi thật sự thấy mình cô đơn và có lỗi. Nhưng sau một đêm, tất cả lại nguyên như cũ. Nhiều lần tôi cũng muốn cải tổ nhưng không có thời gian, có nhẽ phải tới khi về hưu tôi mới có thể có một cuộc sống khác”, một CEO 42 tuổi tâm can. Anh kể thêm, cách đây không lâu có nghe chuyện về một giám đốc điều hành “rất dị” của một đơn vị chuyên về đấu thầu xây dựng. Nhờ tư cách tốt, lèo lái doanh nghiệp vượt bão kinh tế, duy trì tăng trưởng ổn định, lương thưởng và đãi ngộ nhân viên xứng đáng, vị này được cấp dưới rất quý mến. Vào ngày sinh nhật của anh, mọi người đơn vị chu đáo với hi vẳng đem đến cho giám đốc điều hành bất ngờ lớn. Bên cạnh đó, nhân vật chính “lặn biệt tăm”. Vào cuối ngày, cán bộ nhân sự nhận được “thư cảm ơn” với nội dung ngắn gọn: “Điều tôi mơ ước cả năm chỉ là có 1 ngày cho riêng mình, trong không gian của mình để thăng bằng lại. Cảm ơn tất cả các Các bạn! Mọi người đừng lo âu, hiện tôi đang ở chùa”. Vậy mới thấy, với các CEO, dù sung túc nhưng thời kì, sức khỏe và hạnh phúc luôn là điều xa xỉ.

Nguồn Zing News

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

Chính sách nhân viên đơn vị - COTECCONS GROUP
"Con người là chìa khóa của thành công" – nguồn nhân lực trong bộ máy COTECCONS GROUP được xem là tài sản quý giá nhất. Bởi vậy chúng tôi luôn quan tâm xây dựng đội ngũ Cán bộ quản trị và viên chức chuyên nghiệp để đưa công ty phát triển càng ngày càng vững mạnh.
Tất cả CBNV luôn được tạo điều kiện ở mức tốt nhất để có thể chứng tỏ được năng lực của bản thân, hệ thống quản trị các cấp của công ty luôn đánh giá khách quan, đúng mức về sự đóng góp của mỗi thành viên. Từ đó, viên chức COTECCONS luôn ý thức vị trí đóng góp của mình trong việc hình thành văn hóa công ty, không ngừng học tập, sáng tạo, chuyên cần và chính trực. Chính sách nhân viên luôn được cải tiến để CBNV Coteccons có được môi trường làm việc tốt nhất:
1. Môi trường làm việc:
   Năng động, chuyên nghiệp và luôn hướng dẫn tạo điều kiện cho mỗi cá nhân có cơ hội để diễn tả khả năng chuyên môn, quản lý, giao tiếp và hoàn thiện bản thân.
   Cơ hội thăng tiến được giành cho tất cả mọi người, dựa vào tiêu chí duy nhất là: Năng lực làm việc và đạo đức đáp ứng công tác được giao.
   Thường xuyên tổ chức các khóa đào tạo nghiệp vụ và hội thảo chuyên đề để bổ sung kiến thức và kinh nghiệm thực tiễn cho đội ngũ CBNV.
   Có chính sách thu hút nguồn lực, đặc biệt là nguồn nhân công trẻ, sinh viên mới ra trường có thành tích học tập giỏi, đạo đức tốt.
2. Chính sách cần lao:
   Đơn vị thực hành chế độ làm việc 44 tiếng/tuần.
   Chế độ nghỉ Lễ, Phép và nghỉ khác tuân thủ theo qui định của Bộ luật lao động.
   CBNV COTECCONS đến nơi làm việc phải mặc đồng phục theo qui định.
   Văn phòng làm việc luôn thoáng mát, sạch sẽ, trang bị đầy đủ thiết bị, dụng cụ để phục vụ cho công việc.
   Đơn vị cũng trang bị đầy đủ đồ bảo hộ cho người lao động làm việc tại các công trường.
3. Lương thuởng:
   Hệ thống lương lậu xây dựng trên cơ sở công việc được giao và hiệu quả công tác thực hiện.
   Định Kỳ trong năm, doanh nghiệp sẽ coi xét thực hành công việc của CBNV để làm cơ sở tăng lương thông qua việc nhận xét đánh giá của cấp lãnh đạo trực tiếp.
   Ngoài tiền lương công ty cũng có chính sách thưởng thỏa đáng nhằm cổ vũ khuyến khích tinh thần làm việc cho CBNV. Thưởng Lễ, Tết và thưởng theo hiệu quả công tác.
4. BHXH:
   Thực hiện trích nộp Bảo hiểm xã hội, Bảo hiểm y tế cho người lao động theo qui định hiện hành. Các chế độ về thai sản, bảo hiểm tai nạn cần lao, trợ cấp thôi việc theo đúng qui định của pháp luật.
5. Phúc lợi khác:
   CBNV đã ký HĐLĐ trên 01 năm được coi xét mua cổ phiếu (trong trường hợp cơ quan có phát hành thêm cổ phiếu) để trở nên cổ đông của cơ quan.
   Tương trợ mua máy Laptop cho Cán bộ kỹ sư làm việc tại công trường.
   Khám sức khỏe định kỳ mỗi năm/lần.
   Những CBNV công tác tại các công trình xa được cơ quan cấp phí tạm cư, đi lại.
   Tiền cơm trưa, điện thoại được công ty tính sổ theo phí tổn hợp lý.
   Tiêu chuẩn mỗi năm CBNV được đơn vị tổ chức đi nghỉ mát trong nước hoặc nước ngoài 01/ lần để tạo sự thư giãn và đoàn kết gắn bó giữa các bộ phận với nhau.
   Công đoàn đơn vị có nhiệm vụ chăm lo đời sống vật chất ý thức cho CBNV; tổ chức tặng quà cho CBNV nhân dịp sinh nhật, 8/3 và viếng thăm người cần lao khi đau ốm, tai nạn, ma chay và thực hành các công việc xã hội từ thiện.
   Vào dịp cuối năm người thân trong gia đình của CBNV được mời đến cùng tham dự  buổi tiệc họp mặt Tất niên, tạo sự thân thiết giữa doanh nghiệp và gia đình.
6. Kỷ luật trong cơ quan:
    CBNV được đề xuất phải nghiêm chỉnh thực hành những qui định sau:
   Nêu cao tinh thần bổn phận, tính kết đoàn nội bộ để hoàn tất tốt mọi nhiệm vụ được giao.
   Tuân thủ tuyệt đối sự cắt cử công việc và điều động của cấp trên.
   Báo cáo đầy đủ và chân thực nhiệm vụ được giao. Khi gặp khó khăn trong công tác phải xin ý kiến chỉ đạo của cấp trên để giải quyết kịp thời.
   Cán bộ đặc trách công việc chuyên môn nghiệp vụ không được lợi dụng chức quyền để nhận huê hồng, tiền bổ dưỡng từ khách hàng dưới bất cứ hình thức nào gây mất uy tín cho công ty.
   Không được dùng danh nghĩa của công ty để làm việc cá nhân. Nghiêm cấm các hành vi gian dối trong cần lao và trong tác nghiệp dẫn đến thiệt hại về tài sản và lợi ích của cơ quan.
   Cấm kỵ mọi hình thức tiết lậu thông tin, tự ý mang tài liệu ra khỏi văn phòng làm việc hoặc cung cấp thông tin của đơn vị ra bên ngoài khi chưa có sự đồng ý của cấp trên.
   Giữ bí hiểm kinh doanh của công ty.
   Thu nhập của Cá nhân được căn cứ vào việc nhận xét đánh giá của cấp lãnh đạo trực tiếp và nhìn nhận của cấp trên, do vậy không được tiết lậu thu nhập của cá nhân.
Nhìn lại quản trị nguồn nhân lực tại một nhà băng

(TBKTSG) - Câu chuyện sau đây tại một nhà băng thương nghiệp quốc doanh đặt ra đề bài và đi tìm lời giải cho bài toán quản trị nhân công: nên bắt đầu từ đâu?

Cho tới giờ, X là một ngân hàng không quá ồn ào cạnh tranh như các ngân hàng thương nghiệp cổ phần, cũng không quá chậm rãi như các cơ quan hành chính sự nghiệp. Nhân viên ngân hàng X làm việc hơi hơi giống một nhân viên hành chính sự nghiệp nhưng hưởng lương hơi hơi giống một viên chức nhà băng thương nghiệp cổ phần có lợi nhuận. Một công việc trong mơ!



Nhưng sự gì trên đời cũng có cái giá của nó. Đến một ngày, như ngày hôm nay, ngân hàng mẹ chẳng thể lo được nữa, lợi nhuận các năm âm liên tục, không tăng trưởng được dư nợ, không tăng trưởng được nguồn vốn, nợ xấu chồng chất, nhiều cán bộ cao cấp lẫn cấp thấp vướng vòng lao lý, uy tín sụt giảm, khách hàng tuần tự bỏ đi, lương thưởng cắt giảm không phanh...

Toàn bộ viên chức cảm thấy bất an!

Lỗi rất lớn ở viên chức, nhưng lỗi lớn hơn là do ngân hàng mẹ, quá nuông chiều chiều con. Nhân sự ngân hàng X không bị áp lực gì: không bị bất cứ chỉ tiêu nào về huy động tiền gửi, huy động tiền vay, không hề biết chạy doanh số, nếu có cũng là một sự làm cho có lệ vì việc kiểm tra nhân viên cuối năm hoàn toàn theo cảm tính, bầu bán bằng cách giơ tay công khai, cảm tình ai thì bầu cho người ấy đạt danh hiệu (mà có ghét cũng không dám nói vì sợ trù dập, sợ mất lòng, sợ năm sau người ta không bầu mình...). Sau một thời gian, ngân hàng X chẳng thể phân biệt được nhân sự tốt hay không tốt, bởi cái sự nhanh nhạy, năng nổ đã bị cách đánh giá triệt tiêu mất rồi.

Việc thưởng phạt cũng có nhiều bất cập. Cán bộ tín dụng gây nợ xấu không hề bị áp lực thu hồi nợ, vẫn có thể đương chức, vẫn có thể ngồi làm việc im ổn hay thậm chí có thể thuyên chuyển từ bộ phận này sang phòng ban khác, chi nhánh này sang chi nhánh khác... Với chức vụ cao hơn. Giải pháp chế tài đối với người gây rủi ro quá nhẹ nhàng: trừ một phần rất nhỏ lương kinh doanh, mà lương kinh doanh bây giờ tại một số chi nhánh đang bằng không (vì tỷ lệ nợ xấu cao), coi như là không trừ. Gây nợ xấu hay không nợ xấu, thu nhập vẫn ngang nhau, có khi người gây nợ xấu thu nhập còn cao hơn vì thâm niên lâu hơn, chức vụ cao hơn và không cần phải bỏ tiền xăng, gửi xe để chạy đi xử lý nợ vì hồ sơ đã được bàn giao cho nhân sự khác đi... Xử lý giùm.

Nhà băng X những năm gần đây vướng vào rất nhiều “đại án tham nhũng”, nhiều cán bộ vướng vào vòng lao lý, đó cũng là kết quả của việc quản lý nhân sự quá lỏng lẻo, bổ nhậm người không đúng và kiểm tra nhân viên không công bằng.

Ngân hàng X dường như đã nhận thấy mình sai và đang dần sửa sai: thu gọn màng lưới, nghiêm chỉnh hơn trong việc xử lý nợ xấu, nợ tồn đọng, chỉnh đốn quy trình làm việc... Tuy nhiên, việc điều chỉnh thật sự chưa hiệu quả, đặc biệt về nguồn nhân công.

Muốn thu gọn màng lưới buộc phải tinh giản nhân viên, đó là việc dễ hiểu. Nhưng để ai đi và giữ ai lại là điều ngân hàng X chưa làm được, vì từ xưa đến nay, X chưa từng có một hệ thống kiểm tra viên chức khoa học.

Đó cũng là lý do X ban hành chính sách thu nhập mới, hạ lương triệt để toàn bộ nhân viên tại những chi nhánh không có lãi, để với mức thu nhập không thể thấp hơn được nữa, nhân viên sẽ tự động rời đi. Điều này sẽ khiến cho X mất đi một lượng đáng kể nhân lực làm được việc, chỉ còn lại những người chẳng thể đi khỏi. Và X từ một nhà băng yếu về tài chính, sẽ yếu hẳn luôn về nguồn nhân công.

X liệu có tuyển được nhân viên mới để thay thế? đứa ở lại liệu có đảm đang lượng công tác của người đi khỏi? Tài chính của nhà băng bao giờ được cải thiện? Khi tài chính chưa được cải thiện thì thu nhập viên chức vẫn chẳng thể tăng, viên chức không thể tập kết làm việc được vì phải chạy đôn chạy đáo lo cơm áo gạo tiền. Đó là một cái vòng quẩn quanh mà nếu không tỉnh giấc táo và không thẳng tay canh tân, X khó có thể thoát ra.

Cần nhìn lại việc quản lý nguồn nhân công của mình, muộn còn hơn không! Thay vì dùng chính sách giảm thu nhập hàng loạt như ngày nay để loại bỏ nhân viên, hãy chóng vánh xây dựng một hệ thống đánh giá minh bạch và khoa học để phân loại nhân viên, từ đó vận dụng chế độ lương thưởng hợp lý, trao thời cơ thăng tiến tương hợp. Được như vậy nhân viên mới có động lực làm việc và duy trì sự trung thành của mình đối với ngân hàng. Trên thực tại, một nhân sự nếu có trách nhiệm, có nhiệt huyết, có lương tâm đối với nghề nghiệp của mình, sẽ chẳng dễ dàng bỏ nơi làm việc mà đi khi ngân hàng gặp khó khăn. Họ chỉ dễ dàng ra đi khi họ cảm thấy bị đối xử không công bằng mà thôi.

Ngô Thị Thanh Tiên | thesaigontimes.Vn